Tower of tears

The music kept running and echoing through the place until the old LP reached its borderline. The record didn’t know how to put things to an end for itself, so it kept spinning and left behind the faint scratching sound of the needle tracking on the dead wax. I was just sitting there, on the […]

Cherry Coke, Black Coffee and Apple Juice

– Layer by layer, my summer days are long gone – Saturday, he rang me at five in the afternoon.I picked up the phone but didn’t say anything.“How about a trip to the art museum? Tomorrow they gonna have an exhibition there.” He asked.“Art museum? I’ve never been to one.”“You, never? But… you read many […]

Embraced

“Do you want anything for Christmas?” He asked when kissing the nape of my neck.“For what?”“Christmas, it’s two weeks from now… You don’t notice it, do you.”“Since I don’t celebrate it…”“You don’t celebrate Christmas?” His eyes were wild open.“If my memory serves me right, never been in my entire life, I have truly celebrated Christmas. […]

Hạnh ngộ

Nửa đêm, cơn mưa đột nhiên kéo đến. Từng hạt từng hạt, trĩu nặng u sầu rồi tan vỡ trong lặng câm. Màn đêm thành thị, là tĩnh lặng hay là sầu bi, âu cũng do lòng người.
Nếu là tôi của nhiều năm trước thì có lẽ đang ngủ vùi trong góc chăn ở một gian phòng xa lạ nào đó hoặc có khi lại chìm trong ánh đèn vàng leo loét của những chốn trà dư tửu lậu thâu đêm.
Những đêm trường như thế, không biết tự bao giờ đã chìm sâu vào ký ức mơ hồ. Thỉnh thoảng nhớ đến, trong lòng chỉ còn lại dư vị xa xăm như một giấc mơ xế chiều.
Đời người ngắn ngủi nhưng chợt đến một lúc nào đó, ngoái đầu nhìn lại, quá khứ phía sau không biết từ lúc nào đã mang một tư vị rất khác. Những ký ức mãnh liệt năm xưa, hệt như cơn sóng dữ, mãnh liệt cuộn xoáy để rồi tan biến trên bãi bờ thời gian.
Đôi lúc tôi cũng ngẩn người tự hỏi, đâu mới là thực, đâu mới là giấc chiêm bao?
Cuộc sống có anh cạnh bên, nếu là giấc mơ, có lẽ tôi sẽ tỉnh dậy với một cái gối đẫm nước mắt…
Bàn tay anh luôn dịu dàng gói lấy tay tôi rồi đặt trên tim anh. Tay anh to lớn và ấm áp, ngón tay thon dài thỉnh thoảng lại miết nhẹ theo mấy đường chỉ tay chạy tán loạn của tôi. Từ lòng bàn tay, từng nhịp tim của anh mạnh mẽ truyền đến, chúng chạy vào tim tôi rồi hòa làm một với nhịp điệu của tôi.
Anh mang cho tôi phần linh hồn thiếu sót, tôi đem anh làm hơi ấm cả đời, xua đi bóng tối trong lòng ngày đêm cắn nuốt.
Chúng tôi có thể duy trì được bao lâu, đó là câu chuyện của ngày sau…

Continue reading “Hạnh ngộ”

CUỒNG SI

Một đêm hè.

Cả thành phố ngủ say trong tiếng mưa rơi rả rích. Ánh đèn nhàn nhạt lặng thầm ấp ủ khắp nơi, màn mưa thoáng ẩn hiện. Hàng tỉ hạt mưa trong phút chốc lao nhanh trong thinh không rồi hòa mình vào mặt đất lạnh câm. Trong giây phút nào đó, khiến người ta có cảm giác như đang bị vây khốn trong một màu ảm đạm.
Anh nói gì đấy nhưng tôi không nghe thấy, tâm trí lại lượn lờ nơi đâu. Hơi nóng từ bồn tắm tràn ngập khắp không gian, mảng gương trên tường vì thế cũng phủ một màn sương trắng xóa, che mờ mọi phản ảnh.
“Nghĩ gì mà ngẩn ngơ?” Không biết anh đã đến bên cạnh từ lúc nào, gieo xuống một nụ hôn thật sâu.
“Nghĩ rằng em hạnh phúc.” Tôi trả lời.
Anh mang theo nét cười, gác đầu nơi vai tôi rồi dịu dàng để lại dấu vết mơ hồ.
Thời gian trôi qua, không đong đếm được, tiếng mưa không ngừng. Hương thuốc lá nhàn nhạt pha thêm mùi nồng đậm của cơn mưa mùa hạ, trong lòng dâng lên cảm giác yên bình khó tả.
“Về sau, chỉ cần nghĩ thế là được.” Anh nói.
Lần này tôi không đáp lại, đem hết nặng nhẹ của bản thân treo trên người anh, tham lam hưởng thụ hơi ấm của anh.

Continue reading “CUỒNG SI”

SODA AND SCOTCH

– A dedication to my past, a reflection to my present and a memento to my future –

“Everything comes with a price, the very moment I choose to free myself from my profound loneliness, I will also lose a piece of my nature.”

“Loneliness for nature, how sad it is.” Said K, the cobalt blue light shadowed his left side in cold shade.

“I’m fine with it anyway.”

“Still, you want to trade it away so badly.”

“Human is a greedy creature.”

He chose to not reply.

From the dark entrance, a thirties-looked man dully walked in.

“Another lost soul.” I thought.

“So, tell me K, how life without loneliness feel like?” I asked when he came back from fixing the jukebox.

“It’s just another kind of drug.” He said while polishing a Bordeaux glass with cloud-colored cloth.

“The more you take, the more you crave for it. And then one day, when you’re separated from it, you receive a big hole in your heart.”  He continued

“An illusion of salvation.” I said.

“Salvation.” He repeated blankly. “After all those times, you still have faith in it?”

“I have no choice.”

“Know thyself thing again?”

“Socrates would be angry to hear that.”

We both burst into dry laughter.

Continue reading “SODA AND SCOTCH”

A dark thought leaked out of my mind and it wrote a story.

*This post contents sensitive issue*

coffee-and-cigarettes

“I’m broken and I don’t know how to fix it.” – She called me, in the middle of the night, crying and muttering the words that I would remember for the rest of my life.

Given that as eccentric as she was, it wasn’t unusual for her to say strange things out of the blue, but that night was different. Something about her changed, something possessed the value that went beyond those words, something that were meant to be felt not put into words.

So, that night, I might fail her trust.

Continue reading “A dark thought leaked out of my mind and it wrote a story.”